Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2010
Ừ thì thế đấy
Mai mình thi toán giữa học kì 1 và giờ mình vẫn đang ngồi ôm máy tính với cái đầu rỗng. Mình nghĩ dù mình có ôn bài thì ngày mai khi nhận được đề thi mình vẫn sẽ đớ mặt ra vì không biết làm thế nào đầu tiên. Dạo này thường thế mà, chẳng còn linh hoạt được như xưa.
Khi lớn lên mình đã trở thành một người có cái thói muốn tất cả phải theo í mình nên một khi có cái gì đó trái lại thì mình trở nên cáu có. Mình không thích ai lên lớp mình. Mình tự hài lòng với bản thân mình về tính cách của chính mình, đôi khi nó có quá đáng và phũ phàng. Khi mình muốn mọi thứ theo í mình thì mình có lí do của mình chứ không phải chỉ là thích sao làm vậy. Vậy nên hy vọng là giá có người hiểu được mình khi mình bất bình một điều gì đó.
Và hôm nay, thật lạ vì bố đã không lên tiếng khi mình to tiếng với mẹ chuyện cái xe đạp. Kể ra một phần cũng lỗi của mình nhưng nếu có người quát vào mặt mình thì thật khó mà im lặng cho qua chuyện. Và vậy là đối kháng.
Xong ngày mai và thứ 5 thì tập vở quăng hết cho tới hết tết.
Giờ thì học toán thôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét