Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010
Ngày khánh thành nhà thờ.
Một ngày mình ăn tiệc tới hai chập thiệt là ngại quá. Sáng đã ăn, chiều muốn giao lưu đi ăn tiếp *cười ấu trĩ* Mình thích ca đoàn mình ghê, mình thích thích thích lắm lắm luôn ấy *nhảy nhảy*
Ca đoàn đông, đôi khi vì đông nên mình thấy thật lạc lõng. Nhưng khi cùng nhau hát nhạc khánh thành nhà tờ thì thật tuyệt vời."Khúc ca mặt trời" rất đỉnh nhé *lắc qua lắc lại* Mình đã hát hết sức đấy, ai cũng đều rất cố gắng nên kết quả là nhiều người khen mà chả thấy ai chê cả *hất cằm* Sẽ không còn ngày người trung niên và người trẻ cùng nhau hát thế này nữa. Tiếc thật. Mình hy vọng ai cũng sẽ nhớ ngày hôm nay như mình vậy.
Những người ít nói thật là ghê quá nha, nói một mà hiểu mười. Có nên không? =)
"Tuyệt đối không được tin con người đó" Mình đã tự nhủ như vậy mà chẳng thể nào. Thật tệ. Mọi chuyện đều bình thường đừng để nó phức tạp lên. Vì một đứa như mình thì chẳng nhận được gì đâu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét