Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Chỉ cần nghĩ tới việc người đó không cần mình nữa thì nước mắt cũng đã chảy đầy mặt rồi.
Cả ngày hôm nay mình ước gì mình là cơm, để ngày qua ngày người ta cứ ăn mãi mà không bao giờ thấy chán.
Tôi cũng không biết mình đang làm gì nữa.

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013


Mới đây đã đi vào gần giữa tháng 12 rồi. Có nhiều bài để làm, có nhiều tâm trạng chưa kể, có một số thứ muốn vứt bỏ nhưng không đành.
Sắp 22 hay 23t vậy? Hay bị lẫn lộn quá. Để tính nhẩm, à sắp 22t tròn. Sống trên đời 22 năm, yêu nhiều thứ và cho đi cũng nhiều thứ.
Tự nhận xét bản thân có những yếu điểm thế này:
Thứ nhất: Quá hiền nên dễ bị lừa. Kiểu nói chuyện một hồi thể nào cũng mủi lòng.
Thứ hai: Sợ đơn độc (mặc dù đang cải thiện)
Thứ ba: Nhiều khi cảm thấy quá gái như bọn con gái Song Ngư.
Thứ tư: Hay tủi thân nhan sắc.
Thứ năm : Rất ngại khi phải tiếp xúc với con trai.
Thứ sáu: Gan bé.
Giá mà sinh nhật 22t này có thể trở nên gai góc hơn. Như vậy thì sẽ không để một số người cứ thay nhau châm chích vào cái lồng ngực vốn nhiều vốn thương của mình.  

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Nực cười, đúng là lòng tin người uổng phí, dục mie cho chó nó ăn.

Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Có vẻ dạo này khá là nhọ, hoá ra mình vẫn khá là gái. Cứ đi nói đứa này đứa kia rút cuộc mình cũng như ai. Thôi thì viết cái này để nhắc nhở bản thân. Có ngon tái phạm thì ta úp sọt vào đầu ấy.