Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Có ai tin vào năm tuổi không?
Năm nay năm tuổi của bố, mẹ và anh trai. Không muốn tin nhưng đầu năm đến giờ đã gặp một vài chuyện không hay rồi. Phải làm sao đây, từng chuyện cứ như là dao, là dằm đâm vào khiến mình luôn ở trạng thái bàng hoàng, mỗi khi ở 1 mình hay nhắm mắt lại lại cảm thấy rất lo lắng.

Không tài nào mạnh mẽ lên được với 2 con mắt chỉ biết chảy nước. Không thể nào.

Tự tôi cũng thấy tội nghiệp bản thân mình thì sao tránh được cái cách người ta nhìn tôi thương hại.
Tôi cảm thấy bản thân mình rất hay so sánh. Tôi không ganh ghét người khác, chỉ nhìn rồi nghĩ trong đầu à gia cảnh của người này hạnh phúc thật, à người kia cũng vậy, từng người một xung quanh tôi. Tôi nghĩ rằng từ bé đến giờ người ta sống trong gia đình của mình chắc chưa bao giờ trải qua những cảnh tệ hại như tôi đâu. Tôi nhớ đến gương mặt của những người bố, người mẹ của họ. Rồi tôi nhìn lại mình tự hỏi nếu mình được như vậy thì sẽ tốt phải không? Sẽ không có ngày phải viết những dòng thế này.
Tôi cũng là con người mà, cũng muốn có nhu cầu hạnh phúc chứ.

Những tháng ngày sắp tới đừng đen nữa có được không?
Trên đời này thứ đau khổ nhất rút cuộc tôi cũng biết đó là gì, không phải tình yêu, không phải tiền bạc mà là gia đình không hạnh phúc. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét