Thứ Ba, 12 tháng 2, 2013

Bước qua mùng 3 tết rồi, giờ là 12h30 sáng ngày mùng 3 tết :D Sắp hết tết đến nơi rồi chị em ơi.
Coi một số hình tự dưng cảm thấy nơi này nơi kia đúng là khác biệt thiệt. Cảm thấy không tự tin ở sự thích nghi chút nào.
Giá mà mỗi ngày càng tiến gần hơn để trở thành niềm tự hào của bố mẹ thì tốt biết mấy. Có như vậy người ta mới không xem thường. Có như vậy người ta mới không nói mình là ốc nào vỏ nấy. Này, nói cho mà biết ốc mượn hồn thì ốc và vỏ chả giống nhau đâu, đừng vơ đũa cả nắm.
Có những điều nhỏ bé tôi mong, trong phim ảnh tiểu thuyết xong đời thực chẳng thấy đâu.

Những người có quá nhiều tâm sự hay viết blog mà không công khai link thì nằm ở mục dạng người thế nào nhỉ? Tôi viết blog làm gì?
_ Một thói quen?
_ Những thứ nhịn hằng ngày cần giải toả?
_ Nơi lưu lại kí ức?
_ Cần một ai đó đọc và hiểu nội tâm?
_ Một đứa tự kỉ?

Thôi đi ngủ, phân tích tâm lí chẳng dễ tí nào.

Ây da ây da, phát hiện xài blog này đã 4 năm rồi đấy ._. hãy tiếp tục hợp tác và phát triển ở những năm sắp tới cùng nhau nữa nhé em *bắt tay*

1 nhận xét:

  1. Haha anh vẫn theo dõi blog của em thường xuyên nha. Thấy entry này vui đó gì mà có bắt tay với blog nữa =)) Cục cưng của anh là số 1 nha~ Ko ai đc xem thường em hết [-X

    Trả lờiXóa