Tôi luôn ganh tị với rất nhiều người, những người tôi quen họ đều có cái quan trọng nhất mà tôi không có. Từ cấp 1, lên cấp 2, cấp 3 rồi đến khi học đại học tôi vẫn không có được cái quan trọng đó. Thời gian trôi qua chỉ làm mọi chuyện chuyển biến tệ hại đi.
Nỗi đau của tôi. Tôi muốn chôn nó xuống, tôi muốn mua một tấm vé chuyển trạm, toà thành mà bao lâu nay tôi xây không biết đứng vững được đến khi nào đây?
Ngày trước tôi đọc được một câu khiến bản thân tôi phải ngây người ra, nó nói thế này "Một người hay cười thì chỉ có 2 trường hợp: 1 là người đó gặp vấn đề về thần kinh, 2 đó là người có quá nhiều nỗi đau"
Nỗi đau của tôi. Tôi muốn chôn nó xuống, tôi muốn mua một tấm vé chuyển trạm, toà thành mà bao lâu nay tôi xây không biết đứng vững được đến khi nào đây?
Ngày trước tôi đọc được một câu khiến bản thân tôi phải ngây người ra, nó nói thế này "Một người hay cười thì chỉ có 2 trường hợp: 1 là người đó gặp vấn đề về thần kinh, 2 đó là người có quá nhiều nỗi đau"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét