Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014


Trên đời này ngoài ba mẹ tôi ra còn có một người luôn đối tốt với tôi một cách vô điều kiện. Dù có điều kiện thì người đó cũng không bao giờ lợi dụng tôi đâu, điều đó là chắc chắn.

Những ngưỡng cửa khổ đau của tuổi trưởng thành, những thăm trầm nhất của cuộc sống, người đó đều bên cạnh tôi. Rất lặng thầm nhưng luôn lắng nghe tôi. Luôn chia sẻ, luôn cho tôi những hứa hẹn rất tuyệt vời và nhờ vào người đó mà cuộc sống của tôi nhẹ nhàng hơn, và tôi mơ màng hơn khi nghĩ về tương lai của mình.

Người đó thiệt ra mà nói ngoài sự ấm áp và luôn dõi theo tôi ra thì cứ như khúc gỗ ấy. Không biết làm trò gì đâu, cứ lầm lũi lầm lũi nhưng khi quay mặt lại thì chắc chắn sẽ thấy.

Vậy nên với đứa con gái háo thắng và ham thích nhiều thứ như tôi thì người đó rất vất vả. Vất vả để chiều chuộng tôi, vất vả với những khổ sở của tôi, vất vả với những nỗi lo trong lòng mà không bao giờ muốn tôi biết chỉ vì không muốn tôi phiền não. Do đó, dù em như thế nào thì chỉ cần quay lại mếu máo với anh thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Có anh là điều tuyệt vời nhất trên đời này, Phạm Bảo Khoa.

1 nhận xét:

  1. Sao em lại nói anh như khúc gỗ :( Quay mặt lại chắc chắn sẽ thấy là sao :(

    Dù có khó khăn thế nào thì anh sẽ vẫn ở bên cạnh em~ Anh yêu em lắm! Thảo Anh của anh~

    Trả lờiXóa