Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010

Hướng

Dạo này có một ý nghĩ cứu gieo vào lòng mình, giờ thì mình sẽ hướng về phía nào ít buồn hơn vậy.

Nghe kể lại thì cũng thấy mắc cười, dù là thật hay là đùa đi nữa cũng chả sao. Trong 100% chuyện đùa chắc cũng có 1% là thật, vậy được rồi. Đêm qua còn mơ thấy một cảnh rất khó đỡ nữa kia, không biết có thiệt thì mình có né dữ vậy không ha, còn tát thì mình sẽ không làm rồi *cười cười*

Mình đang nghĩ sao mình dễ tính quá. Thật ra cũng tốt thôi, nhưng vì mình không được như Đức mẹ Maria nên trong đầu mình luôn có những cảm giác hằn học. Những chuyện cho qua dễ dàng thì luôn ghim lại ở đâu đó. Ah~ mình thực sự thích những người có tấm lòng như thánh mẫu.

Dạo này mỗi tối đi ngủ là thấy tay chân đau rã rời, chắc do thời tiết. Nhớ ngày bé lần nào đau cũng khóc, giờ lớn rồi đau thì nằm im trên giường. Nhức đến độ cứ nằm trằn trọc rồi mãi đến sáng mới chợp mắt được. Cảm thấy thật phiền~

Mình nghĩ là mình đã đòi hỏi quá nhiều. Với mình thì chả có gì là đủ nên cũng không thể trách người này và hằn học với người nọ. Nhưng mình sẽ đáng sợ theo cách của mình.

"Anh nghĩ em giống buổi sáng Giáng sinh" :"> Ai nghĩ câu nói này chả có gì hay ho thì bản thân thật là tầm thường quá đỗi :">

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét