Thứ Hai, 9 tháng 8, 2010

Cảng cá heo

Tự dưng muốn trở thành con gái của một chủ khách sạn nhỏ ở Portofino của Ý. Một nhà khách có vườn trồng rau củ và ai vào ở cũng có cảm giác như đang sống tại nhà của mình chứ không phải tại một chỗ lạ lẫm nào đó.

Ở đó dù cho có bận bịu một chút cũng vui, dù sao cuối tuần vẫn mong được đi cắm trại đâu đó với những lát bánh mì phết mứt dâu nằm gọn gàng trong một cái giỏ được đan lại bằng nan tre. Còn đi với ai thì lại chẳng quan trọng, có khi đi một mình cũng tốt nhưng lại sợ ngủ quên mất trên một bãi cỏ nào đó. Vậy nên có người cùng đi vẫn tốt hơn, thật ra chỉ mong có "cái gối" kê đầu.

Những buổi tối rảnh rang sẽ dắt vài ba con chó đi dạo biển trước khi đi ngủ. Ngồi ở bờ bãi với ánh đèn lập loè mắt dõi theo mấy con chó kể ra cũng thú vị. Riết rồi thành một thói quen, cứ tới giờ đó mấy con chó sủa rống lên inh ỏi nhắc chủ nó phải làm nhiệm vụ và tiện thể mình cũng được tập thể dục bằng "chiếc xe buýt số 11".

Trong đầu tưởng tượng ra bao nhiêu thú hay để làm mà khi type ra lại sợ người ta nghĩ đầu óc quá trẻ con nên thôi cứ ôm mộng vậy.


Thật mong được đến Bruges và Portofino :">

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét