Thứ Hai, 17 tháng 5, 2010
Không còn lâu đâu.
Chúng ta đang có phải đang tuân theo định luật bảo toàn không?
Đêm qua mình đã nghĩ dù có xảy ra như thế nào đi chăng nữa mình cũng sẽ buông thõng hết. Đến sáng nay mình vẫn nuôi cái suy nghĩ ấy vậy mà chẳng mấy chốc mình bắt đầu do dự, mình nuối tiếc và mình lại quay trở về với nỗi ám ảnh thường trực.
Trong một tuần ngắn ngủi, sẽ phải tin vào cái gì đây để tiếp tục?
Mình sẽ vẫn phải suy nghĩ cho đến hết tuần này hòng tìm ra một phương án tốt nhất. Không thể tránh sự thiệt thòi, mình biết. Nhưng điều hơn hết là mình sợ mình sẽ phải hối tiếc vì những điều không làm.
Vậy đâu là tốt?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ai cũng phải trải qua điều đó mà em. Đừng sợ nỗi buồn khi nó chưa thật sự xảy ra và vì thế nên em hãy tiếp tục trân trọng những giây phút này.
Trả lờiXóaThời gian qua rồi sẽ không lấy lại được, tại sao không làm bây giờ để rồi mai mốt hối tiếc?
Vậy đâu là tốt? Em biết câu trả lời mà.