Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2010

Hòa đi chứ.



Là huề hay không huề?


Chắc là không huề rồi, vì thấy ai sĩ diện cũng cao chót vót na. Mình tuy khá hời hợt nhưng thực chất mình cũng không mong bạn bè hậm hực nhau đâu. Chơi chung 3 năm mà những tháng cuối cùng thành ra vậy thì biết bao giờ mới lành? Mình nghĩ bản chất nhóm mình chẳng ai xấu cả, nhưng ai cũng có tính ích kỉ. Vậy nên trong chuyện này mình thấy ai cũng có cái sai. Đồng ý rằng mình là người trung gian, không hiểu chuyện, nhưng đồng thời mình cũng là người ngoài cuộc. Mình có thể thấy những cái đúng mà người trong cuộc không thấy. Nói vậy thôi, mình biết tự trọng ai cũng lên đỉnh cả rồi. Không huề được thì chịu, mình chỉ tiếc nếu sau này đi chơi chung thì nhóm chỉ còn lại vài đứa. Sao không thử nghĩ lại ngày xưa nhỉ? *sigh*

Mà mình thấy nhóm mình từ đông vui rộn ràng giờ ngày càng ít đi, mình tự hỏi nạn nhân tiếp theo sẽ là ai?

Ước gì mình là sứ giả hòa bình. Chỉ cần ra nói một tiếng "Kết thúc nội chiến đi" thì mọi người sẽ nghe theo răm rắp rồi ôm hôn nhau thắm thiết. Được như vậy thì mình sẽ đứng ói cho biết *lảm nhảm*

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét