Anh đứng trên cầu đợi em
Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời em quen thành lạ.
(Đợi_Vũ Quần Phương)
Lúc nãy vô tình đọc được 3 câu này, nghe có vẻ hợp cơ. Cũng còn một câu khá thân x mật:
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
(Ngập ngừng_Hồ Dzếnh)
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
(Ngập ngừng_Hồ Dzếnh)
Thật ra thì 2 ngày nay mình biết được một chuyện khá vê lờ. Sống ở đời thấy ba cái chuyện nghịch lí gì đâu. Thân quá rồi cũng có ngày lờn. Mình hơi bị yếu trước 2 chuyện mà mình vừa va vào, gọi là shock thì cũng khá đúng. Cứ ban tỏa thiện cảm cho người ta thì có ngày bị người ta quăng cục lơ đới. Vê lờ n lần nha. Vậy nên suốt chặng đường đi học về hôm nay mình đã nghĩ nếu có thể chấp nhận sự ra đi của người khác hay của bản thân mình một cách dễ dàng thì cũng khá là ghiền. Và đơn giản là mình chưa làm được vậy nên ngồi ẫng ờ thế này. Dù sao mình cũng sẽ chả để tâm lâu đâu, chỉ là thấy hơi hủy hoại lòng tin một chút nhỉ. Vê lờ lắm.
Năm nay thi : Văn, Hóa, Sử, Địa , Anh, Toán. Trọn một khối C. Dù sao cũng thấy hơn là Hóa rồi còn thêm Lý, nếu vậy thì mình sẽ có một chuỗi ngày thần sầu. Còn bây giờ thì nhức đầu ngày đêm nha =) Đối với những đứa bẩm sinh yếu dù có tăng điện áp thì cũng sẽ tụt giảm rất nhanh. Vậy nên ngủ quên ngày tháng là biện pháp hữu hiệu nhất. Mạnh vô cùng =)
P/s: Vêu mỏ chờ ngày cá chép hóa rồng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét