Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2010

Bước ngược



"I can still recall our last summer
I still see it all
Walks along the Seine, laughing in the rain
Our last summer
Memories that remain"
(Our last summer_Abba)

Tình cờ nghe được bài này khi hôm qua xem Mamma Mia, lời bài hát dễ thương thiệt. Nếu vừa uống cà phê nóng vào một ngày trời lạnh, vừa nghe bài này rồi để những hình ảnh đẹp đẽ ngày xưa bay loáng thoáng qua trong đầu thì hay.

Chỗ đó có lúc đã rỗng như một cái thân cây.
Vậy nên mình đắn đo, mình không biết phải làm thế nào để ngừng đảo lộn những suy nghĩ.
Bạn nghĩ gì đây nếu thử bước ngược lại những bước chân mình đã đi?
Phải làm sao, khi mà giờ đây mình thấy dấu vết đôi giày của mình ở nơi cũ?
Mình cũng thấy lại cả những dấu chân đạp lên vết giày của mình...
.
Ở phía xa, cũng còn dấu vết của một đôi giày khác.
.
.
Mình đã ôm nỗi đau đó trong suốt một thời gian dài. Và khi bây giờ nghĩ lại, nó vẫn còn buốt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét