Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

Biển.



Mình mới đi biển với trường về. Khá mệt mỏi nhưng có nhiều cái rất vui. Năm cuối cấp, ngày này có lẽ mình sẽ khó mà quên. Tất cả chúng mình đã cùng nhau, nhiều người nhưng đều là một.

Càng lúc càng thấy đằn vặt bản thân. Mình quả thật không thể ưa nổi bản thân mình. Qua lần đi biển này, mình tự đánh giá con người mình chả có chút thực tế nào hết. Giờ mình nghiệm ra, có những người cứ ngỡ không bao giờ gặp nhau nữa nhưng rồi vẫn đụng mặt.Từ những người chả quen nhưng biết, họ nói chuyện với nhau.

Mình đang cảm thấy có lỗi vì không nói tạm biệt được với ai mà đã về. Thật sự việc chào hỏi với mình khá quan trọng nên mình hay bắt lỗi bản thân về việc này lắm. Có những người sẽ-không-gặp-nữa (khoan, lần này thì mình chắc chắn) thế mà mình cũng không chào, mình ghét con người minh.

Hôm qua ngồi huyên thuyên với bạn bè đốt lửa ngoài biển, dạo biển, xà quầng xà quầng 3h sáng mới lết về trại ngủ. Phải vậy chứ, vì đi trại mà, ngủ sớm thì ở nhà cho rồi chứ đi chơi làm gì. Nó cứ như chuyện tình một đêm.

Chân mình lúc đi chơi đau chết được mà mình có dám than đâu. Mình chỉ hy vọng căn bệnh này mau hết. Vì mình thích việc đi dạo nhưng chẳng thể nào đi bộ lâu được.

Gư~~aaa~~ đau ê ẩm cả người nhưng vì sự nghiệp phim ảnh nên đành ngồi chờ thêm 3 tiếng nữa. Giờ mà ngủ là thể nào mình cũng bỏ phim.

Thỉnh thoảng, chúng ta sẽ gặp nhau, để ý nhau, muốn được ở gần và cứ lén nhìn nhau nhưng đó chả là gì cả khi chúng ta như thế với nhiều người. Vậy chúng ta đa tình =)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét