Nhờ có ti chan mà học kì này bớt phải lo lắng rồi *nhâm nhi uống trà* Giờ em nó đã trở thành hero của cả gia đình kinh vãi phết nhoé. Chắc dân tình cũng giật háng dữ dội lắm vì không ngờ con nhỏ đù đù vác cái lu này lại có phước đến vậy *cười thầm trong bụng* Dĩ nhiên ông đây không phải người khoe khoang nên ai mà lải nhải với ông thì ông cũng ngại lắm ._.
Mình hận ai có dslr rồi đi chụp hình đồ ăn quá :( Mình thích chụp đồ ăn lắm huhu *giãy đành đạch* nhất là đồ ăn mình làm mà được dùng máy cơ chụp thì sướng phải biết, ôi đệt mợ cái niềm vui bệnh hoạn *bù lu bù loa khóc*
Sau này phải đầu tư kĩ lưởng bếp núc để xuất chiêu bất cứ lúc nào mới được :( Không biết mình có duyên với bếp núc không nhưng mà thấy đồ ăn ngon cũng ham làm lắm í *nói giọng bake* nhất là làm bánh T_T
Đang chờ mẹ mua khoai tây về thử chiên kiểu mới cho nó giữ được độ giòn lâu :") Bao tử gào thét đùng đùng ầm ầm rồi này :") Mình có một niềm tin là sau này ai lấy mình sẽ không sợ chết đói nhé, chỉ là sợ đi Trung Quốc dài dài thôi =)))))
Mẹ về rồi hành nghề đây :")
Mà ti ơi *tung tim* lép~